Thơ về cuộc đời tôi.
Tôi từng sống trong chuỗi ngày hoài phí
Tuổi xuân đem trao tặng ánh hoàng hôn
Nơi chân trời chỉ ngày đêm lẩn trốn
Những ưu phiền của thời cuộc rối ren
Những kẻ khen nhưng trong lòng lại thẹn
Đám mây đen ôm lòng người lỡ hẹn
Tôi một mình đứng ở chốn đơn côi
Một chiều kia thì đèn lại thay pha
Sắc màu kia lại được đa dạng hóa
Tôi ngỡ ngàng trong bình minh nắng dã
Hóa ra mình đã lỡ ngủ quên đời
Tiếng cười vang trong căn phố đông nhà
Đường người qua hò hẹn kẻ tiễn đưa
Tôi bơ vơ đứng giữa đôi dòng nước
Đem tro tàn khóa chặt vào trái tim
Bước thời gian như chẳng buồn lệch kim
Chân tôi bước dường như thêm vội vã
Níu chút thanh xuân, chút cuộc đời
Thời gian trôi qua và đời người ngắn lại
Tôi vẫn ngồi thơ thẩn một mình tôi.
Tác giả: Shmily