iPub.vn Covid banner

[REVIEW]: Theo em vào bóng đêm - Cornell Woolrich

Mỹ Diệu       3 năm trước       776 lượt đọc

Tình yêu là gì cơ chứ, mà bất cứ kẻ nào khi đã rơi vào đều không thể thoát ra? Và lí do vì sao mà con người ta cứ yêu mãi, yêu mù quáng mà quên mất bản thân của mình đã phạm phải lỗi lầm như chàng trai Durand trong tác phẩm này cơ chứ?

Có bao giờ chúng ta tự hỏi vì sao trên đời này lại cần một thứ quan trọng, tên của nó là "Tình yêu" ???

Tình Yêu là gì mà ai ai cũng cần, cũng mong muốn dành cả thanh xuân, dành cả cuộc đời để tìm kiếm nhỉ? Nó đem lại cho ta là gì?

Tình yêu là thứ mang lại cho ta nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau, có lúc thăng trầm, có lúc nở rộ. Tình yêu chính là sự rung cảm, sự đồng điệu giữa hai người xa lạ, giữa hai trái tim cô đơn mà tạo nên. Tình yêu quanh cuộc sống chúng ta nhiều lắm, chợt đi ngang qua đường, gặp anh bạn cùng lớp, anh ta cười mình một cái, vẫy tay chào thế là từ đó.. Trái tim rung động là yêu thôi.

Tình yêu luôn là khao khát mà con người tìm kiếm. Tình yêu khiến bóng cô đơn lẻ loi như ta, bất chợt hạnh phúc, bất chợt yêu đời, bất chợt quên mất bản thân mình là ai?

Đến với tác phẩm này của Cornell Woolrich, ta cảm nhận sâu sắc hơn qua anh chang Louis Durand.

Louis Durand là một chàng trai chung thủy, chung tình và tốt bụng hơn nữa lại rất đẹp trai. Ngày mà anh yêu thế giới này, yêu cô là ngày anh hạnh phúc nhất. Ấy mà, cuộc sống đôi khi lại thấy ta hạnh phúc quá, mà cướp vội đi đó. Vợ anh qua đời khi anh mới vào sự nghiệp, năm anh chỉ mới 22 còn phong độ, còn non trẻ.

Nỗi đau ấy đã mang đến một Durand khác hoàn toàn. Anh chung thủy với cô, anh yêu cô, không có cô anh cũng chả muốn quen ai khác nữa. Năm năm, rồi mười năm, thời gian trôi qua nhanh chóng. Anh vẫn là một chàng trai ham mê công việc bên ngoài, về nhà là sự cô đơn bao trùm lên anh.

Thấm thoát, mười lăm năm trôi qua? Con người ta ai mà chả đến lúc từ bỏ, ai mà chả có thể muốn cả đời làm người chung tình, ai lại muốn làm một con người cô đơn? Sống là hạnh phúc. Sự cô đơn bao trùm anh trong mười lăm năm qua đã là quá đủ, anh muốn rời bỏ nó, anh muốn có một mối quan hệ mới, có một tình yêu mới. Và anh, anh đã nhờ một người bạn, một chương trình tìm cho mình một cô gái, một cô gái ở rất xa anh.

Tình yêu bắt đầu chớm nở trong họ, họ yêu nhau thuần khiết, họ tâm sự, họ nói chuyện qua những lá thư, họ yêu nhau tha thiết và rồi một ngày. Khi tình yêu ấy nở rộ như sắc hoa đang phơi phới dưới ánh mặt trời vàng rịm, anh đã ngỏ lời cầu hôn cô ấy. Julia, em đồng ý lấy anh chứ?

Ngay khi nhận được bức thư ấy, náng ấy đã đồng ý và thư chấp nhận đã được gửi đến. Hôm nay, ở tại New Orleans, ngày 20 tháng 5, ngày mà mỗi ngày anh đều tô màu đỏ chói lên quyển lịch, ngày đánh dấu cuộc đời anh bước sang trang khác, ngày mà anh đã không còn cô đơn nữa, ngày anh có vợ, ngày anh được yêu. Anh lo lắng chuẩn bị cho đám cưới, cho ngày quan trọng này, anh đã lo lắng, anh như con nít vậy, vẫn như chàng trai ngày nào, hóng được đám cưới với người con gái anh yêu sau bao năm, anh vừa vui, vừa lo lắng "Liệu cô ấy có đến không"? Và anh tự trả lời, cô ấy đã đồng ý, cô ấy sẽ hạnh phúc...

Anh chạy nhanh ra bến tàu đón cô ấy. Sau khi tàu đã cập bến, anh vui vẻ, quan sát cô, tìm cô trong bể người kia bằng tấm ảnh cô đã gửi cho anh. Lạ thay đoàn người đã xuống cả nhưng chả thấy cô đâu,... Sự lo lắng, tuyệt vọng trong anh, cuối cùng anh vẫn cô đơn mà thôi? Bất ngờ một bàn tay, một ánh cười dịu dàng từ một cô gái khác, cô ấy tự xưng mình là Julia và bảo ảnh mà gửi đó là ảnh ngươi khác.

Họ vui vẻ, nắm tay nhau và thề nguyện dưới lễ đường. Khì thấy cô buồn chán, anh đã quyết định nhượng tên, quyền sử dụng thẻ và tiền của anh cho cô, để cô thỏa thích mua sắm. Và rồi, cô rút hết tiền của anh và bỏ trốn, bỏ lại trái tim của Durand ở lại, anh cô đơn đau khổ.

Anh đã đi thăm hỏi và tìm ra người anh lấy là ngươi khác, không phải Julia, cô ta là ai? Thế còn Julia thật của anh ở đâu, anh đã thuê một tên thám tử tư tên Down, và hắn ta nhận vụ này.

Anh đi tìm cô, một người giả mạo, anh đã thấy cô ở cùng ai đó và sắp được người ta lấy làm vợ, anh quyết định, lẻn vào phòng cô, anh sẽ bắn cô trong đêm nay? Tình yêu của anh đã hóa thù hận, anh không còn yêu cô, cô là kẻ ăn cướp, cô đã cướp người anh yêu, cô đã lấy tiền của anh. Đêm nay, anh sẽ giết cô để trả tù, rồi anh nghĩ lại phải mang cô về New Orleans và giao cho cảnh sát thì hơn. Đêm đó họ đã gặp nhau trong căn phòng ấy,...

Cô đã làm gì mà anh không mang cô cho cảnh sát, cô đã nói gì mà lại bỏ dắt cô bỏ trốn, tránh tên thám tử tư Down kia? Nếu một ngày, anh vô tình gặp lại Down ở một thành phố xa lạ kia, chuyện gì sẽ diễn ra tiếp theo?

Bởi ngay từ đầu, anh yêu cô, anh yêu cô dù cô là ai, anh sẵn dàng tha thứ cho tất cả những lỗi làm mà cô gây ra. Tình yêu đem lại cho ta đủ thứ ngọt mùi, và khi đã quá yêu, ta sẽ quên mình là ai, ta sẵn sàng vì người mình yêu mà làm tất cả. Ai yểu ồi mà chả u mê, sao mà sáng suốt được.

Đóng lại quyển sách, nhiều dư âm và cảm xúc để lại, một tình yêu nồng cháy, cuồng nhiệt như điệu Waltz vậy. Khi điệu Waltz bắt đầu, ta điên cuồng, ta yêu nó, sẵn sàng nhảy hết mình, sẵn sàng dành cả bản thần mà theo đuổi nó. Khi kết thúc, tất cả dừng lại, anh yêu em nhiều lắm, chỉ tiếc em yêu anh là lúc quá muộn...


Bình luận


Các tin khác

Tự xuất bản sách điện tử cùng iPub - Tiết kiệm chi phí, thời gian, công sức cho các tác giả.
iPub - Chắp cánh ước mơ cho mọi tác giả Việt!