iPub.vn Covid banner

Thư kể về một thị tứ bên lề thành phố mơ

Bùi Ngọc Anh       4 năm trước       272 lượt đọc

Dran không sầm uất, không đông đúc, không cao tầng và ít ánh điện, thị tứ này chỉ rặt toàn những nếp nhà nhỏ nhắn nhưng rất tình, những con ngõ bé xíu xen kẽ như trêu đùa, như rù quến mấy vị khách vãng lai và ép họ phải nghĩ về nó mãi, nếu không quay lại thì sẽ giữ trong lòng nỗi dấm dứt dai dẳng cho đến hồi không chịu nổi mà trở về cái thị tứ đó như một thứ duyên kì ngộ vô tình, ngẫu nhiên.

Chuyện trong căn nhà gỗ không kín gió

Mấy ngày này, từ căn phòng gỗ không kín gió, tớ ngửi được thứ mùi ẩm thấp toát ra từ cây cối bao xung quanh và thấm đẫm trong từng thớ gỗ. Đôi khi tớ đã tưởng tượng ra cảnh những con nấm sinh sôi và lan ra trong mấy tấm ván gỗ trong buồng tắm- nơi mà luôn luôn trong tình trạng ẩm ướt.

Không khí đặc quánh như một thứ tinh dầu được chiết xuất từ không gian xung quanh khiến tớ trở nên chậm chạp và ủ ê. Tớ chẳng muốn làm gì ngoài việc trườn mình trên chiếc giường ấm áp cùng chú mèo vàng như màu nắng. rồi nhìn một ngày thật chậm rãi trôi qua ngoài khung cửa sổ lớn.

Cái máy đánh chữ cũ mòn nằm chỏng chơ ngay trên chiếc bàn cạnh cửa sổ ấy tự dưng khiến tớ áy náy nếu không viết cho cậu một bức thư.

Kể từ khi nhận được kết quả xét nghiệm và biết được tình trạng của mình, tớ chưa thấy lúc nào thời gian lại nhân nhượng với tớ như mấy ngày này. Cứ trôi qua như được cài đặt hiệu ứng slowmotion. Kể cũng tốt, mà đã có lúc tớ nghĩ, nếu mà cứ nhẹ nhàng nhắm mắt vào thế thì cũng an ổn biết mấy.

Nhưng hôm nay, tớ đã ra ngoài.

Cậu biết sao không?

Tại tự dưng tớ nhớ, trước khi đến thành phố này, tớ đã đi qua một thị tứ nhỏ bị bỏ quên lặng lẽ, chỉ cách thành phố đẹp đẽ này "một ngọn đồi, một ga xép và mấy quãng đồi chè, ở khoảng giao nhau giữa thung lũng về biển và đường dẫn lên núi ".

Dran không sầm uất, không đông đúc, không cao tầng và ít ánh điện, thị tứ này chỉ rặt toàn những nếp nhà nhỏ nhắn nhưng rất tình, những con ngõ bé xíu xen kẽ như trêu đùa, như rù quến mấy vị khách vãng lai và ép họ phải nghĩ về nó mãi, nếu không quay lại thì sẽ giữ trong lòng nỗi dấm dứt dai dẳng cho đến hồi không chịu nổi mà trở về cái thị tứ đó như một thứ duyên kì ngộ vô tình, ngẫu nhiên.

Tớ nghĩ cậu cũng sẽ nhận ra và nhìn thấy những điều đó như tớ thôi, giống như là cách chúng ta cùng lựa chọn căn phòng gỗ không kín gió này cho cuộc trốn chạy, hay bến đỗ sau cuối của đời mình.


Bình luận


Các tin khác

Tự xuất bản sách điện tử cùng iPub - Tiết kiệm chi phí, thời gian, công sức cho các tác giả.
iPub - Chắp cánh ước mơ cho mọi tác giả Việt!