iPub.vn Covid banner
Yêu thôi sao phải cưới

979 người đã xem

Yêu thôi sao phải cưới

Ebook
50,000
88,000 -43%

Tuyển tập “Yêu thôi, sao phải cưới?” tái hiện cung bậc cảm xúc chân thực, nhẹ nhàng mà sâu lắng trong tình yêu theo những góc nhìn bình dị nhất, được trân trọng lưu giữ trong tâm hồn như thước phim quay chậm để mỗi lần hồi tưởng lại thấy bồi hồi, xuyến xao và biết rằng ta vẫn còn cả một cuộc đời để sống, để yêu, để thương nhau.Tuyển tập “Yêu thôi, sao phải cưới?” tái hiện cung bậc cảm xúc chân thực, nhẹ nhàng mà sâu lắng trong tình yêu theo những góc nhìn bình dị nhất, được trân trọng lưu giữ trong tâm hồn như thước phim quay chậm để mỗi lần hồi tưởng lại thấy bồi hồi, xuyến xao và biết rằng ta vẫn còn cả một cuộc đời để sống, để yêu, để thương nhau.

1% của 5,000,000

Yêu thôi, sao phải cưới? là tuyển tập truyện ngắn về tình yêu theo tinh thần chung là yêu vì yêu, không quan trọng chuyện cưới xin.

Các câu chuyện trong tuyển tập được chia thành 3 phần:

Chương 1: Chuyện yêu đơn phương.

Chương 2: Chuyện tình yêu thời thanh xuân, dang dở, đầy nuối tiếc, chỉ có thể yêu, không thể ở bên nhau lâu dài, nhưng luôn trân trọng tình yêu đã có.

Chương 3: Chuyện tình yêu đẹp, hai người đến với nhau vì yêu, vì thương, ở bên nhau trọn đời, không cần một đám cưới hay đăng ký kết hôn theo thủ tục.

Thông điệp gửi gắm qua tác phẩm:

Ai rồi cũng phải quên đi mất mát để tiếp tục cuộc sống.

Vết thương trong tim dù nhói đau đến mấy cũng đến lúc phải dịu đi để bắt đầu những ngày vui.

Hãy cứ lạc quan theo tinh thần Yêu thôi, sao phải cưới? để tận hưởng cuộc đời tươi đẹp.

Trích dẫn tiêu biểu:

Nhỏ chợt nghĩ: “Cha mẹ chẳng lấy nhau cũng chẳng biết tình yêu nghĩa là gì? Dòng đời cứ thế dẫn đưa cha mẹ sát cánh cùng nhau. Có lẽ, cả đời

này cha chưa nói được với mẹ một câu ‘Anh yêu em’ nhưng những gì cha đã làm cho mẹ còn giá trị hơn gấp vạn lần ba từ ấy”.

Tình yêu ư!

Đơn giản là đừng nói mà hãy học cách hành động.

Cuộc đời nhỏ tựa như những chuyến phiêu lưu đầy bão tố. Trong những tâm bão ấy, nhỏ có gia đình để được bình yên. Yêu thương dịu êm nhất chính là một gia đình có tình yêu của ba, của mẹ. Một tình yêu thương mãi tồn tại theo năm tháng mà không hề phôi phai.

Như cái tên mà cha đã đặt cho nhỏ: Tâm Yên.

Trích Cha - Mảnh ghép của sự bình yên | Voi Con

Tình yêu là thế, tình yêu như ngọn đuốc có thể tỏa sáng dẫn lối đưa đường cho chúng ta, tình yêu vượt qua sự sống vượt qua cả cái chết và đem đến hạnh phúc, đem lại cho chúng ta những trái tim ngập tràn ánh nắng. Dù chưa biết tương lai ra sao, chỉ cần biết yêu thương, ta đã có thể lấp đầy tất cả.

Trích Tình yêu của những người cùng khổ | Phan Thị Kim Thảo

Hóa ra họ chỉ yêu thôi, không cưới. Thật lạ vì trong xã hội trọng thể diện như ngày nay, ở cái xóm nghèo này, trong căn nhà nhỏ này, vẫn có một đôi vợ chồng bằng lòng ở với nhau năm này qua tháng khác mà chẳng cần một danh phận rõ ràng.

Trích Mùa yêu còn lại | Tú San

Hai con người xa lạ tìm thấy nhau trong biển người mênh mông, họ đến bên nhau và yêu nhau như thế. Trái tim của một người dù khóa chặt đến đâu, sẽ vẫn luôn có người nắm giữ chiếc chìa khóa đó. Chỉ cần đúng người, đúng thời điểm, ta gặp được một người, người có thể làm tan chảy trái tim vốn dĩ đã đóng băng từ lâu. Vì một ánh nhìn, vì một cử chỉ mà tình nguyện khắc cốt ghi tâm.

Trích Vĩ cầm trong gió | Ngọc Lee

Trái tim con người muôn đời vẫn chỉ biết đập về một hướng yêu thương. Dù có ra sao, ta vẫn sống với những yêu thương nóng hổi bên trong lồng ngực mình. Như chính ta hằng ngày vẫn biết cồn cào khi đói, mệt khi buồn ngủ, bải hoải khi vất vả... trái tim cũng vậy, cũng luôn cần một tình yêu để thõa mãn xúc cảm bên trong.

Ren

Tôi không biết bao giờ anh quay về. Năm năm. Mười năm. Hai mươi năm hoặc cũng có thể là không... Nhưng đâu đó, trái tim ngây ngô của tôi vẫn nuôi những hy vọng mong manh, vẫn chờ... để được gặp anh, bằng thịt bằng xương, bằng những yêu thương chỉ của riêng tôi chứ không còn bằng mường tượng trong những đêm nằm mơ mộng.

Đợi. Mấy mùa đông giá lạnh. Tôi vẫn chờ...

Còn bây giờ, tôi ngồi bên bàn làm việc, cạnh cửa sổ hướng ra ban công có chậu xương rồng mùa đông vẫn chưa chịu ra hoa. Tôi đặt bút viết tiếp bản tình ca dang dở...

Trích Những giai điệu đánh rơi | Hoàng Khánh Duy

Bất giác, tôi mường tượng về một mùa hoa vỡ của tuổi mười lăm, mười sáu. Mùa hoa vỡ trong trí nhớ của tôi là khoảnh khắc tôi đón nhận những rung rinh của yêu thương đầu đời trên cánh hoa mong manh hồng thắm. Chúng đẹp kỳ lạ. Những bông hoa bé li ti, tách ra thành hình trái tim vỡ. Tôi trẻ tuổi, ngắm chúng qua một đôi mắt non xanh, chiêm ngưỡng chúng với một thứ cảm giác thuần khiết. Kể cả khi nghe những giai điệu buồn hiu hắt và thuộc nằm lòng câu chuyện huyền thoại, tôi vẫn yêu chúng bằng một tình yêu hồn nhiên và ngốc nghếch như thế.

Trích Mùa hoa vỡ gót thời gian | Trần Băng Khuê

Hôn nhân liệu có phải chỉ là trò may rủi của canh bạc như người đời vẫn nói? Nếu đúng thì hà cớ gì tôi phải đớn đau. Tình yêu chẳng khác gì một đời hoa, chỉ đẹp lúc ươm mầm, ủ nụ. Còn khi cánh tàn hương cạn thì chúng ta chỉ nên nhớ ký ức mà thôi. Như cách mà tôi nhớ đến tình yêu của Ân, mãi mãi đẹp trong ký ức. Còn hơn bắt nó chết tức tưởi trong đời sống hôn nhân.

Trích Từ biệt thanh xuân | Vũ Thị Huyền Trang

Anh là thế, luôn biết cách mang lại cho nhỏ những niềm vui nhỏ xinh, đủ để nguôi ngoai những lưu luyến đang trào dâng trong nhỏ mỗi lúc một nhiều.

...

Bất giác, nhỏ khóc. Anh lặng lẽ ôm nhỏ vào lòng. Nụ hôn cuối. Đêm cuối. Cảm giác lẫn lộn giữa yêu thương và nuối tiếc siết chặt hai con người mà có lẽ số phận đã định trước rằng chỉ giao nhau duy điểm ấy.

Trích Em chỉ để dành... yêu | Lê Di

Tuổi trẻ nào thì cũng chỉ một thời, về với đêm đơn côi, xòe bàn tay năm ngón, tự mình ủ ấm tay mình, tự vỗ về rằng mình vẫn còn cả chặng đường dài với nhiều khoảng đời sẽ đi qua, nhiều ngã rẽ sẽ bước tới. Tin chắc rằng, cuối một đoạn đường nào đó, hay một ngã rẽ lạ xa, sẽ có một ai đó biết đợi mình, như mình đang trông ngóng người ta.

Ren

Thời gian qua đi, ngày hẹn đến, gà chưa gáy sáng, bác tôi đã đứng đợi ở đầu làng. Đợi mãi, đến tận trưa khi nắng lên tới đỉnh, nắng gắt như thiêu đốt làn da trắng hồng, bác vẫn nép người dưới gốc cây gạo, đôi mắt hướng về phía xa xăm. Sáng, rồi trưa, tới tận tối mịt, người vẫn không thấy đâu. Cha mẹ bác đi ra đi vào, thở dài thườn thượt.

Bác tôi cứ tự dặn lòng rồi ngày nào cũng đứng dưới gốc cây gạo đầu làng chờ đợi.

Đợi từ ngày này qua ngày khác…

Tháng này qua tháng khác…

Năm này qua năm khác…

Hoa gạo nở rồi lại tàn. Người không thấy đâu mà mái tóc bác tôi đã pha thêm sợi bạc.

Trích Đợi người khi mùa hoa gạo nở | Trịnh Trang

Em có quyền đi trên con đường của mình và em sẽ thành công, hạnh phúc với nó. Còn tôi, có lẽ tôi sẽ ở đây, thực hiện lời hứa canh chừng em cho đến một ngày hợp lý... dù ngày đó có đến hay không.

Đôi khi yêu một người chỉ đơn giản là cầu chúc, ước mong cho người đó hạnh phúc theo đúng ý nguyện của mình.

Trích Đà Lạt, ngày cuối của một bắt đầu | Mèo W

Hóa ra số phận chưa từng có ý định xin lỗi tôi, chưa từng có ý niệm hối hận gì với tôi. Có lẽ đâu đó dọc dài quãng thanh xuân bồng bột, tôi cũng đã gây ra đủ tổn thương cho những con tim khác, để rồi nhận lại bằng nhiêu đấy vết thương cho trái tim mình. Âu cũng là công bằng... ừ, chắc số phận sẽ nhủ thầm như vậy.

Trích Gã | Tôi

Khi cây ra hoa nhưng người quên hái, để hoa rụng, úa tàn giữa năm tháng thanh xuân đẹp nhất. Tình cảm của tôi cũng vậy. Tất cả có lẽ nên được cất gọn vào một miền ký ức, để lại nơi xứ này. Tuy có chút không cam tâm nhưng không hề oán hận.

Trích Những năm tháng ấy, thương thầm một bờ vai | Quách Thái Di


Yêu thôi, sao phải cưới? là tuyển tập truyện ngắn về tình yêu theo tinh thần chung là yêu vì yêu, không quan trọng chuyện cưới xin.

Các câu chuyện trong tuyển tập được chia thành 3 phần:

Chương 1: Chuyện yêu đơn phương.

Chương 2: Chuyện tình yêu thời thanh xuân, dang dở, đầy nuối tiếc, chỉ có thể yêu, không thể ở bên nhau lâu dài, nhưng luôn trân trọng tình yêu đã có.

Chương 3: Chuyện tình yêu đẹp, hai người đến với nhau vì yêu, vì thương, ở bên nhau trọn đời, không cần một đám cưới hay đăng ký kết hôn theo thủ tục.

Thông điệp gửi gắm qua tác phẩm:

Ai rồi cũng phải quên đi mất mát để tiếp tục cuộc sống.

Vết thương trong tim dù nhói đau đến mấy cũng đến lúc phải dịu đi để bắt đầu những ngày vui.

Hãy cứ lạc quan theo tinh thần Yêu thôi, sao phải cưới? để tận hưởng cuộc đời tươi đẹp.

Trích dẫn tiêu biểu:

Nhỏ chợt nghĩ: “Cha mẹ chẳng lấy nhau cũng chẳng biết tình yêu nghĩa là gì? Dòng đời cứ thế dẫn đưa cha mẹ sát cánh cùng nhau. Có lẽ, cả đời

này cha chưa nói được với mẹ một câu ‘Anh yêu em’ nhưng những gì cha đã làm cho mẹ còn giá trị hơn gấp vạn lần ba từ ấy”.

Tình yêu ư!

Đơn giản là đừng nói mà hãy học cách hành động.

Cuộc đời nhỏ tựa như những chuyến phiêu lưu đầy bão tố. Trong những tâm bão ấy, nhỏ có gia đình để được bình yên. Yêu thương dịu êm nhất chính là một gia đình có tình yêu của ba, của mẹ. Một tình yêu thương mãi tồn tại theo năm tháng mà không hề phôi phai.

Như cái tên mà cha đã đặt cho nhỏ: Tâm Yên.

Trích Cha - Mảnh ghép của sự bình yên | Voi Con

Tình yêu là thế, tình yêu như ngọn đuốc có thể tỏa sáng dẫn lối đưa đường cho chúng ta, tình yêu vượt qua sự sống vượt qua cả cái chết và đem đến hạnh phúc, đem lại cho chúng ta những trái tim ngập tràn ánh nắng. Dù chưa biết tương lai ra sao, chỉ cần biết yêu thương, ta đã có thể lấp đầy tất cả.

Trích Tình yêu của những người cùng khổ | Phan Thị Kim Thảo

Hóa ra họ chỉ yêu thôi, không cưới. Thật lạ vì trong xã hội trọng thể diện như ngày nay, ở cái xóm nghèo này, trong căn nhà nhỏ này, vẫn có một đôi vợ chồng bằng lòng ở với nhau năm này qua tháng khác mà chẳng cần một danh phận rõ ràng.

Trích Mùa yêu còn lại | Tú San

Hai con người xa lạ tìm thấy nhau trong biển người mênh mông, họ đến bên nhau và yêu nhau như thế. Trái tim của một người dù khóa chặt đến đâu, sẽ vẫn luôn có người nắm giữ chiếc chìa khóa đó. Chỉ cần đúng người, đúng thời điểm, ta gặp được một người, người có thể làm tan chảy trái tim vốn dĩ đã đóng băng từ lâu. Vì một ánh nhìn, vì một cử chỉ mà tình nguyện khắc cốt ghi tâm.

Trích Vĩ cầm trong gió | Ngọc Lee

Trái tim con người muôn đời vẫn chỉ biết đập về một hướng yêu thương. Dù có ra sao, ta vẫn sống với những yêu thương nóng hổi bên trong lồng ngực mình. Như chính ta hằng ngày vẫn biết cồn cào khi đói, mệt khi buồn ngủ, bải hoải khi vất vả... trái tim cũng vậy, cũng luôn cần một tình yêu để thõa mãn xúc cảm bên trong.

Ren

Tôi không biết bao giờ anh quay về. Năm năm. Mười năm. Hai mươi năm hoặc cũng có thể là không... Nhưng đâu đó, trái tim ngây ngô của tôi vẫn nuôi những hy vọng mong manh, vẫn chờ... để được gặp anh, bằng thịt bằng xương, bằng những yêu thương chỉ của riêng tôi chứ không còn bằng mường tượng trong những đêm nằm mơ mộng.

Đợi. Mấy mùa đông giá lạnh. Tôi vẫn chờ...

Còn bây giờ, tôi ngồi bên bàn làm việc, cạnh cửa sổ hướng ra ban công có chậu xương rồng mùa đông vẫn chưa chịu ra hoa. Tôi đặt bút viết tiếp bản tình ca dang dở...

Trích Những giai điệu đánh rơi | Hoàng Khánh Duy

Bất giác, tôi mường tượng về một mùa hoa vỡ của tuổi mười lăm, mười sáu. Mùa hoa vỡ trong trí nhớ của tôi là khoảnh khắc tôi đón nhận những rung rinh của yêu thương đầu đời trên cánh hoa mong manh hồng thắm. Chúng đẹp kỳ lạ. Những bông hoa bé li ti, tách ra thành hình trái tim vỡ. Tôi trẻ tuổi, ngắm chúng qua một đôi mắt non xanh, chiêm ngưỡng chúng với một thứ cảm giác thuần khiết. Kể cả khi nghe những giai điệu buồn hiu hắt và thuộc nằm lòng câu chuyện huyền thoại, tôi vẫn yêu chúng bằng một tình yêu hồn nhiên và ngốc nghếch như thế.

Trích Mùa hoa vỡ gót thời gian | Trần Băng Khuê

Hôn nhân liệu có phải chỉ là trò may rủi của canh bạc như người đời vẫn nói? Nếu đúng thì hà cớ gì tôi phải đớn đau. Tình yêu chẳng khác gì một đời hoa, chỉ đẹp lúc ươm mầm, ủ nụ. Còn khi cánh tàn hương cạn thì chúng ta chỉ nên nhớ ký ức mà thôi. Như cách mà tôi nhớ đến tình yêu của Ân, mãi mãi đẹp trong ký ức. Còn hơn bắt nó chết tức tưởi trong đời sống hôn nhân.

Trích Từ biệt thanh xuân | Vũ Thị Huyền Trang

Anh là thế, luôn biết cách mang lại cho nhỏ những niềm vui nhỏ xinh, đủ để nguôi ngoai những lưu luyến đang trào dâng trong nhỏ mỗi lúc một nhiều.

...

Bất giác, nhỏ khóc. Anh lặng lẽ ôm nhỏ vào lòng. Nụ hôn cuối. Đêm cuối. Cảm giác lẫn lộn giữa yêu thương và nuối tiếc siết chặt hai con người mà có lẽ số phận đã định trước rằng chỉ giao nhau duy điểm ấy.

Trích Em chỉ để dành... yêu | Lê Di

Tuổi trẻ nào thì cũng chỉ một thời, về với đêm đơn côi, xòe bàn tay năm ngón, tự mình ủ ấm tay mình, tự vỗ về rằng mình vẫn còn cả chặng đường dài với nhiều khoảng đời sẽ đi qua, nhiều ngã rẽ sẽ bước tới. Tin chắc rằng, cuối một đoạn đường nào đó, hay một ngã rẽ lạ xa, sẽ có một ai đó biết đợi mình, như mình đang trông ngóng người ta.

Ren

Thời gian qua đi, ngày hẹn đến, gà chưa gáy sáng, bác tôi đã đứng đợi ở đầu làng. Đợi mãi, đến tận trưa khi nắng lên tới đỉnh, nắng gắt như thiêu đốt làn da trắng hồng, bác vẫn nép người dưới gốc cây gạo, đôi mắt hướng về phía xa xăm. Sáng, rồi trưa, tới tận tối mịt, người vẫn không thấy đâu. Cha mẹ bác đi ra đi vào, thở dài thườn thượt.

Bác tôi cứ tự dặn lòng rồi ngày nào cũng đứng dưới gốc cây gạo đầu làng chờ đợi.

Đợi từ ngày này qua ngày khác…

Tháng này qua tháng khác…

Năm này qua năm khác…

Hoa gạo nở rồi lại tàn. Người không thấy đâu mà mái tóc bác tôi đã pha thêm sợi bạc.

Trích Đợi người khi mùa hoa gạo nở | Trịnh Trang

Em có quyền đi trên con đường của mình và em sẽ thành công, hạnh phúc với nó. Còn tôi, có lẽ tôi sẽ ở đây, thực hiện lời hứa canh chừng em cho đến một ngày hợp lý... dù ngày đó có đến hay không.

Đôi khi yêu một người chỉ đơn giản là cầu chúc, ước mong cho người đó hạnh phúc theo đúng ý nguyện của mình.

Trích Đà Lạt, ngày cuối của một bắt đầu | Mèo W

Hóa ra số phận chưa từng có ý định xin lỗi tôi, chưa từng có ý niệm hối hận gì với tôi. Có lẽ đâu đó dọc dài quãng thanh xuân bồng bột, tôi cũng đã gây ra đủ tổn thương cho những con tim khác, để rồi nhận lại bằng nhiêu đấy vết thương cho trái tim mình. Âu cũng là công bằng... ừ, chắc số phận sẽ nhủ thầm như vậy.

Trích Gã | Tôi

Khi cây ra hoa nhưng người quên hái, để hoa rụng, úa tàn giữa năm tháng thanh xuân đẹp nhất. Tình cảm của tôi cũng vậy. Tất cả có lẽ nên được cất gọn vào một miền ký ức, để lại nơi xứ này. Tuy có chút không cam tâm nhưng không hề oán hận.

Trích Những năm tháng ấy, thương thầm một bờ vai | Quách Thái Di



Tác giả


Bình luận

Các Sản phẩm khác

Dành riêng cho bạn

Có thể bạn quan tâm
Đặt sách ngay
Tự xuất bản sách điện tử cùng iPub - Tiết kiệm chi phí, thời gian, công sức cho các tác giả.
iPub - Chắp cánh ước mơ cho mọi tác giả Việt!