iPub.vn Covid banner

Thế giới phép thuật của Rae

Thảo       4 năm trước       500 lượt đọc

Sau khi Rae nhận được lá thư nặc danh giữa đêm, cô nàng nhanh chóng tập họp hai người còn lại để nói về một phát hiện gây sốc của mình. 

Liệu Rae đã phát hiện ra điều gì? 

Tại sao lại đến viện nghiên cứu một cách đột ngột giữa đêm? 

Cô Jane là ai? 

CHƯƠNG 2: PHÒNG NGHIÊN CỨU BÙA MÊ 

Quãng trường W, thành phố S, 1 giờ sáng Chủ nhật.

Noah tức tốc lao đến quãng trường W sau khi nhận được tin nhắn của Rae, lúc này May đã ngồi cạnh Rae với gượng mặt xám xịt.

''Chuyện gì vậy Rae, cậu phát hiện ra điều gì ư?''

Rae nhìn Noah quả quyết, - Có kẻ đã ăn giấc mơ của May khi cậu ấy đang ăn giấc mơ của Hetha.

- Cái gì, làm sao cậu biết?

Rae chìa tay mẫu giấy nâu mà cô nhận được cho Noah, và nhắc đến dòng ghi chú trong quyển sách ''Bùa mê toàn tập''.

- Mẫu giấy có nói ''Trộm mộng, mộng trời''. Làm tớ nghĩ liệu có hay không chuyện có người lẻn vào giấc mộng của May, vì theo như lý thuyết không có một loại phép thuật hay bùa chú nào ngăn ngừa được Trộm mộng, vậy tại sao May không nhớ gì về giấc mơ của Hetha và cả việc May làm sao đi ngang quá xó Những người lang thang nữa. Tớ đoán chỉ có việc có một người khác ăn giấc mộng của May ngay thời điểm đó thôi. Nhưng điều làm tớ suy nghĩ lúc này là, ngoài tụi mình ra thì còn có ai có thể giữ dược ''Trộm mộng'' nhiều như vậy.

- Khoan đã Rae, ai đưa cho chậu mẫu giấy này thế? Noah sờ soạn mẫu giấy và đưa lên mũi ngửi. - Nó trông có vẻ được làm bằng vảy của Hắc ngư, và lá thư này được ểm bùa Nhất nhân rồi. 

- Hắc ngư? Loài cá phát sáng bên vịnh của Người cá ư? Tớ tưởng phải trải qua thử thách của người gác vịnh mới sở hữu được vảy của nó chứ. Và ai cũng biết rằng người gác vịnh cũng chả hiền lành gì mà vượt qua dễ dàng. May ngờ ngực.

Rae nhíu mày: 

- Khoan đã, bùa Nhất nhân? 

Noah chìa mẫu giấy cho May và bảo May đọc xem tờ giấy viết gì. Nhưng May càng thảng thốt và quay lại nhìn Rae. 

- Ôi lạy trời, Rae ơi, cậu dính phải Nhất nhân rồi. Đây là loại bùa được sử dụng để viết thư mật cho người nhận và chỉ người nhận mới đọc được mật mã trong thư thôi, đó là lý do nó có tên là Nhất Nhân. Nhưng mà... May ngập ngừng. Để thực hiện bùa chú này, người nhận và người gửi phải được trao đổi tận 3 món tín vật cơ. 

- Đúng vậy, bao gồm 1 giọt máu vào buổi sáng, 1 sợi tóc và chữ kí được kí bằng bút ma thuật. Noah nhìn Rae tò mò. Cậu có trao cho ai những thứ như vậy không? 

Rae đang cố lục lại trí nhớ của chính mình, nhưng lại không nhớ được gì, đành thở dài. 

- Vụ giọt máu và tóc thì tớ chịu, ngày nào tóc tớ chả rụng. Nhưng cả tháng nay tớ không kí vào bất kì thư từ nào, chuyện mẫu giấy này đúng là khó hiểu thật nhưng tạm gác lại vụ này, chúng ta cần tìm ra ai đã ăn mộng của May trước. Nếu không tìm được mục đích của kẻ đó, và cả số mê dược bị mất tích, bọn mình và cả cô Jane sẽ phải ra tòa và có trời mới biết 2 lọ trộm mộng sẽ được sử dụng vào âm mưu gì đâu. 

- Đúng vậy, nhưng chỉ ba chúng ta thì không đủ, phải tìm cô Jane thôi. Tớ chấp nhận ngồi trong tai của lũ Tai to, chứ không muốn hầu tòa đâu. May nhăn nhúm nhìn bọn Rae và Noah. Cả hai đều gật đầu đồng ý đến gặp cô Jane, bao gồm sẵn sàng chịu một trận oanh tạc từ vị giáo sư nổi tiếng về các hình phạt nhất viện nghiên cứu. 

Nhắc một chút về cô Jane, viện phó tại viện nghiên cứu mà cả bọn đang theo học. Là một quý bà người Pháp da đen cao gầy, tóc vàng chóe xoăn tít và chỉ mặc duy nhất một bộ váy trắng  có các sợi pha lê được ếm bùa ''Mềm'' bo quang vai và rũ xuống như một dãy thiên hà.  Cô là giáo sư chuyên ngành Bùa mê và ứng dụng, là người đã mẹ đẻ của bùa trộm mộng và hàng loạt những loại bùa chú từ đơn giản đến ghê gớm nhất của thành phố S, Cô Jane là một giáo sư khó tính đến gàn dở, cô có cả bộ sưu tập các sinh vật huyền bí và hầu hết đều vô cùng đáng sợ. Tất cả sinh viên trong viện đều vô cùng kính nể và run sợ mỗi khi gặp vị giáo sư này. 

 Bọn Rae vừa đáp chổi xuống viện nghiện cứu, bầu trời giữa đêm càng làm viện nghiên cứu trong như một thế giới hoàn toàn khác với một dãy xương rồng sừng sững lối vào, vì được xây dựng trên ngọn đồi có thể nhìn hết cả thành phố S rộng lớn, viện nghiên cứu còn được che chắn bởi một lớp các loại bùa chú bảo vệ và Vành đai nhận diện  trường khỏi sự xâm nhập bất hợp pháp. Vành đai nhận diện thay đổi hình dạng theo các mốc thời gian trong ngày, vào buổi sáng nó có màu vàng được dệt bằng ánh nắng mặt trời, vào buổi trưa là bao trùm cả trường bằng một màu xanh mát rượi đan từ các cây dương sỉ và buổi tối là một vành lửa đỏ rực nhưng không mang lại cảm giác nóng cháy như lửa thật, vô cùng thích hợp để soi sáng đường đi vào cổng chính diện của viện. Nếu một ai đó không có tên trong danh sách tên của viện tự ý vào sẽ bị trói lại bằng vành đai này và quăng vào hầm ''Những kẻ vô danh'' được chăm sóc bởi những con ấu trùng nói thật. Không hề có một bùa chú nào khắc chế vành đai này vì ban đầu nó được tạo ra bởi ngài James đệ nhất, vị viện trưởng quyền năng đầu tiên của viện với bùa chú bảo vệ tối thượng được ếm bằng những hơi thở cuối cùng của người. 

Bộ ba đang đứng trình diện trước hai bức tượng sư tử ngay cổng chính của Viện nghiên cứu. Tiếng đá cót két phát ra từ cái quay đầu của hai bức tượng, và âm thanh truyền đến. 

- Xưng danh. 

Cả bọn đọc tên mình nhanh chóng và cửa viện mở tiếp sau đó, chúng chạy một mạch đến phòng nghiên cứu bùa mê, căn phòng chỉ có duy nhất một cái cửa đỏ và gần như là tàng hình giữa một dãy các phòng học đủ màu sắc và quái lị của viện. Cô Jane chính là người tạo nên phòng nghiên cứu này, cô muốn nó tàng hình vì muốn tránh các ánh mắt soi mói bên ngoài phòng nghiên cứu và cũng để giữ những bí mật nghiên cứu của chính cô. Cũng chính vì được ếm bùa tàng hình nên bên ngoài sẽ chỉ thấy một khoảng trống có cái cửa ra vào, và chỉ có người bên trong phòng nhìn ra được bên ngoài mà thôi. 

Ba cô cậu gõ 3 tiếng cốc cốc và đẩy cửa bước vào, trong phòng là những cây nến treo lơ lững với lửa màu xanh thay vì đỏ rực thường thấy, tiếng nhạc phát ra từ một chiếc vỏ ốc màu bạc sáng chói, những nốt nhạc lắc lưng quanh vỏ ốc và có một cặp hình nhân đang nhảy điệu valse. Trên bàn giáo viên là một chiếc bút đang viết miệt mài trên quyển vở bằng đá phát ra tiếng cành cạch. Khi Noah đang định chạm vào quyển sách đá thì một đám mây có hình mặt người to lớn ầm một phát quật ngã cả ba đứa xuống sàn nhà.

- Lũ bọ con các em làm gì giờ này trong phòng của tôi. Cô Jane ôm trên tay một con ấu trùng nói thật đang ngáy khò khò bước ra. Mái tóc của cô vẫn vàng chóe dù căn phòng lập lòe ánh sáng xanh từ những ngọn nến. Giọng cô vẫn đều đều. 

Rae hít một hơi thật sâu gấp gáp trả lời. - Thưa cô, bọn em gặp chuyện rồi ạ. Ba đứa thay nhau kể lại đầu đuôi câu chuyện với những ánh mắt đầy khẩn khoảng. Ngược lại với những gì bọn trẻ nghĩ, thay vì đùng đùng giận dữ, cô Jane lại bình tĩnh cười hả hê sau khi bọn nó kết thúc câu chuyện, tay cô lại vuốt vuốt con ấu trùng trên tay. May cảm thấy cứ như muốn ói vì con ấu trùng nhớp nháp ấy. 

- Thành phố S những ngày tới chắc sẽ thú vị lắm đây. Cô Jane cười to đứng dậy và tiến lại một cái nồi thủy tinh đang suy ngun ngút dưới một tảng đá băng. Cô gõ đũa 3 cái vào thành nồi, một sợi rong biển màu đỏ trồi lên la hét. - Các em nói xem nó là gì ? 

- RONG THEO DÕI? - Cả ba tròn mắt đáp. Cô Jane lại cười hả hê và phẫy đũa tạo thêm băng tuyết dưới nồi. - Đây là một nồi Trộm mộng, đúng vậy nó là Rong theo dõi, cô hái từ vịnh Người cá. 

- Nhưng trong sách không nói trộm mộng có cả Rong theo dõi trong thành phần và cả khi bọn em tách chiết cũng không hề thấy một sợi rong nào cơ mà. Rae quả quyết vì cô nàng đọc quyển Bùa mê toàn tập không biết bao nhiêu lần rồi. - Khoan đã, không lẽ... Rae ngờ vực

- Haha, thế lũ bọ các em nghĩ tôi lại khờ dại giao cấm dược cho một đám loi nhoi tịt mũi các em mà không làm gì à. Cô Jane càng cười lớn hơn khi nhìn những cặp mắt trợn tròn của ba đứa học trò. - Các em có thể biết được thành phần của Trộm mộng những các em sẽ không biết được cách điều chế, và Rong theo dõi theo khi được nung bằng lửa hàn sẽ tiêu biến hoàn toàn. 

Noah chợt phát hiện ra, - Cho nên cô sẽ theo dõi được số dược bị mất đang ở đâu và tình trạng của nó. 

- Đúng vậy, nên chuyện tự ý sử dụng Trộm mộng của em, May. Cần phải bị phạt. Cô Jane nghiêm mặt nhìn May làm cô nàng run sợ cuối đầu đầy hối lỗi. Cô Jane lại vẫy tay gọi cả bọn lại một mặt bàn thủy tinh trong suốt. 

''Rong đỏ phát sáng

Lãng đãng dò tìm''

Mặt bàn thủy tinh chuyển sang màu đen sau một làn khói trắng, tiếp sau đó tấm bảng đồ của thành phố S hiện lên, 2 sợi rong theo dõi đỏ phát sáng nhún nhẩy trên bảng đồ chỉ ra 2 vị trí. 

- Quán Uống hoặc Chết và....? KHÔNG PHẢI CHỨ? 

- Đúng vậy, Vịnh người cá. Một cậu trai mở cửa phòng nghiên cứu tiến vào trên tay cầm quyển notebook màu bạc cùng màu với màu tóc, tai xỏ một chiếc khuyên hình chữ thập bước vào. Cậu gật đầu chào cô Jane đang đứng gần tụi Rae sau đó nhìn Rae cười như không. 

- HETHA! 

Cả ba Noah, Rae và May há hốc mồm. Chuyện quái gì vậy, sao cậu ta lại ở đây. Cậu ta, Hetha, chính là người mà May ăn mộng cơ mà. 

Còn tiếp...


Bình luận


Các tin khác

Tự xuất bản sách điện tử cùng iPub - Tiết kiệm chi phí, thời gian, công sức cho các tác giả.
iPub - Chắp cánh ước mơ cho mọi tác giả Việt!